Thứ Tư, 4 tháng 7, 2007

thơ lục bát gởi quê - HXL


thơ lục bát tặng quê nhà Quảng Trị
hồ xuân lai
SÔNG CHIỀU

Sông chiều man mác sương rơi
Trăng treo đầu núi, lưng trời chim bay
Núi xa mờ tím cõi ngày
Từng mây xốp nhẹ xúi cay mắt đời
Thu đi lặng lẽ không lời
Heo may đông đến, lạnh người bến sông
Bao giờ Thạch Hãn tàn đông
Thuyền xuôi Cửa Việt tiếng đồng buông lơi
Tấc lòng xa tít mù khơi
Sóng từ trong ngực gởi lời “tình chi”
Thu đi rồi đông cũng đi
Riêng ta ở lại cũng vì sông thôi.



MƯA ĐÊM

Dòng sông lặng chảy trong mưa
Chiếc thuyền cô độc vẫn đưa mái chèo
Thâu đêm thánh thót giọt reo
Nước giăng mờ mịt thuyền chèo bơ vơ
Nỗi đời ướt đẫm câu thơ
Bốn bề u tịch phủ mờ nẻo xưa
Cắm sào neo ngủ trong mưa
Giật mình… Thạch Hãn…. Trăng vừa nhú lên.

Không có nhận xét nào: