Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2007

Chùm thơ Hồ Xuân Lai


t

h

ơ


hồ xuân lai






Đã lâu ngày đi xa
Chẳng được nghe chèo bẻo
Hót “tràng sưa, trẹt rách”
Chạnh lòng người tha phương.
h.x.l.



GIAI ĐIỆU TÌNH QUÊ

Quê hương ơi! Tình tôi luôn xao xuyến
Mối duyên nồng gắn bó đến ngàn muôn
Giai điệu hằng đêm chạnh lòng thổn thức
Nhớ mùa mưa nước lũ ngập trắng đồng
Không thể nói- tình quê không thể nói
Bởi đâu là khát vọng của riêng tôi…
Quê xa xôi mà đốt tình rực lửa
Quảng Trị yêu thương tôi nhớ suốt cuộc đời!




NẮM CƠM MÈ

Nắm cơm mè em trao bữa nớ
Thơm tay anh tới tận bây chừ
Ngon dữ rứa
Mần răng quên đặng
Nắm cơm mè
Em tặng
Bữa hành quân.


ĂN KHOAI LANG NƯỚNG Ở QUÊ

Ngồi bên bếp lửa vàng
Chờ ăn khoai lang nướng
Bóc lớp vỏ mỏng tang
Vừa ăn vừa thổi thổi
Khói thơm bay khắp làng…

Một chút chi khiến ngỡ ngàng
Ở quê khoai nướng “thiếp”, “chàng” cắn đôi…

Mời bạn về thăm quê tôi
Ăn củ khoai nướng nhớ đời tình quê…




NHỚ QUÊ
(theo điệu hò mái nhì)

đi mô cũng nhớ quê nhà
nhớ sông Hàn gió mát
nhớ đồng Nà trăng trong



ĐƯỜNG VỀ QUẢNG TRỊ

Xe ta lướt gió ào ào
Cỏ cây ven lộ rào rào chạy lui
Đường về Quảng Trị đông vui
Núi rừng, sông biển đều lùi lại sau
Nhường đường xe vượt qua mau
Cho ta sớm gặp lại nhau quê nhà



THĂM LẠI NHÀ XƯA

Năm chục năm trời đã trôi qua
Hôm nay mới được về thăm nhà
Gió hiu hiu nắng xế tà
Trước hiên nhà cũ những mà xót đau
Mẹ cha nào thấy bóng đâu
Vườn hoang cũng đượm một màu nhớ thương
Cúi đầu thắp mấy nén hương
Lệ rơi thấm đất vô thường nặng thêm
Tần ngần đứng lặng bên thềm
Nhớ bao kỷ niệm êm đềm tuổi thơ
Mái nhà xưa tự bao giờ
Hãy còn đọng mãi không mờ trong tim
.

Không có nhận xét nào: